Cái mỉm cười của Thánh nhân - Nguyễn Duy Cần | |
Tác giả | Nguyễn Duy yêu cầu |
Bộ sách | |
Thể loại | hài hước |
Tình trạng | Hoàn Thành |
Định dạng | eBook prc pdf epub azw3 |
Lượt xem | 6222 |
Từ khóa | eBook prc pdf epub azw3 full Nguyễn Duy Cần hài hước Self Help Văn học vn Văn học phương Đông |
Nguồn | tve-4u.org |
![]() Cái cười Của Thánh Nhân không chỉ là một quyển biên khảo về văn chương u mang phương Đông, mà còn hàm chứa trong nó hồ hết giá trị nhân văn. Những mẩu chuyện cổ, những bài xích văn u khoác trong quyển sách đến ta thấy cuộc sống dưới một lăng kính khác vui nhộn hơn, thú vui hơn và thâm thúy hơn. Một cuốn sách không chỉ là để sở hữu vui nhưng còn khiến cho người đọc phải suy ngẫm."Cái mỉm cười của Thánh nhân" là tiếng cười cợt của tín đồ thoát vòng tục lụy, tiếng cười cợt vang của con bạn tự do, tiếng mỉm cười vang vọng nghìn năm khắp mấy cõi trời... Đó là tiếng cười cợt của Lão Tử, của Trang Tử và của bao thánh thiện nhân khác biết tung tăng đùa đùa với cuộc đời.Nguyễn Duy cần đã mượn chuyện ngàn xưa để cười cợt chuyện thời ni đó! bọn họ đang sống trong một nhân loại vật chất không thiếu thốn nhờ tân tiến khoa học tập kỹ thuật, nhưng tinh thần của họ mệt lắm, khổ lắm bởi tầm nhìn, tầm nhấn thức của chúng ta. Họ đang sống vì chưng những bài toán mà mình mang lại là đặc trưng lắm, quý giá lắm, quan trọng lắm và hầu hết cuộc tranh giành, chiến tranh, đau buồn cũng vì đó mà diễn ra... Bạn đang xem: Cái cười của thánh nhân Dường như cuộc sống thường ngày đang thiếu thốn vắng dần sự bình yên, thiếu hụt vắng dần dần hạnh phúc! Đọc cái cười của Thánh Nhân để bọn họ biết cười cợt mình, biết xót xa thân phận của bản thân và biết từ giải thoát để sở hữu tiếng cười cợt đầy hí hửng trong cuộc đời. *** Một đơn vị văn tây phương có viết: “Tình yêu là một vị thần bất tử,U mặc là 1 trong lợi khí,Cười là một trong sự bửa ích.Không có cha cái đó, ko đủ kể tới văn hóa toàn diện” Cười nghịch quả là một trong những sự té ích, u mặc quả là 1 lợi khí căng thẳng, ngột ngạt, mẫu khô khan của các chủ thuyết một chiều, cái máy móc của trọng điểm hồn vì chưng văn minh cơ khí tinh chỉnh và điều khiển uốn nắn… đang biến loài bạn thành những máy bộ vô hồn, không dám nói gần như gì bản thân nghĩ, không dám làm phần nhiều gì mình muốn… mà lại chỉ thở bởi cái mũi của kẻ khác, nhìn bằng cặp đôi mắt của kẻ khác, nghe bằng lỗ tai của kẻ khác… theo thẩm mỹ tuyên truyền hết sức đẳng của đương đại cơ khí ngày nay! Một bé người hoàn toàn là sản phẩm của làng mạc hội, không biết sống với dám sinh sống theo ý mình… kia là kim chỉ nam chính cơ mà u mặc nhắm vào. Xem thêm: Cách Sửa Lỗi Không Xác Định Trong Quá Trình Đăng Nhập Lol Lmht Khi Đăng Nhập Chính u khoác đã làm cho bà Roland, lúc lên đoạn đầu đài sẽ “cười to” với câu nói bất hủ này: “Ôi từ Do, bạn ta đang nhân danh mi mà lại làm lừng khừng bao nhiêu tội ác!” Lâm Ngữ Đường, mà trí thức Trung Hoa khuyến mãi cho danh hiệu “u mang đại sư” gồm nói: “U mang là một phần rất quan trọng đặc biệt của nhân sinh, cho nên vì thế khi nhưng mà nền văn hóa của một giang sơn đã mang lại một trình độ tương đối cao rồi ắt phải tất cả một nền văn hóa u khoác xuất hiện”. U mặc lộ diện là để đặt lại mọi nghi vấn về các giá trị thông thường của buôn bản hội nhưng mà đời nào cũng tự vì chưng là “văn minh nhất” định kỳ sử! công ty văn Georges Duhamel khuyên tín đồ Tây Phương, trong thực trạng hiện thời, rất cần được đặt lại toàn bộ mọi quý hiếm của văn minh, vì chưa tồn tại xã hội làm sao trong văn minh lịch sử mà bạn trong dương gian điêu linh đớn đau bằng! Ở làng mạc hội trung hoa ngày xưa, thời Xuân Thu Chiến Quốc, một thời đại điêu linh duy nhất đã yêu cầu sinh ra một ông Lão, một ông Trang, để đặt lại toàn bộ mọi cực hiếm của xóm hội đương thời. Nhà văn bọn họ Lâm mang lại rằng: “Tinh thần làm việc u khoác Trung Hoa thời trước cũng đã thấy bàng bạc tình ngay trong kho báu ca dao Trung Quốc. Trong ghê Thi, Thiên Đường Phong, một tác giả vô danh, vày thấy rõ loại “trống không” của cuộc đời hết sức vô thường của con người, vẫn trào lộng hát lên: Ngài có xe ngựa, sao ko cưỡi, ko tế…Đợi lúc bị tiêu diệt rồi, kẻ khác tận hưởng đi mất thôi! |